Nhị Thập Tứ Hiếu là một tác phẩm trong văn học Trung Hoa kể lại sự tích của 24 tấm gương hiếu thảo do Quách Cư Nghiệp (có sách ghi Quách Cư Kinh) vào thời nhà Nguyên biên soạn. Ông nổi tiếng là một người con hiếu thảo, và sau khi cha mất ông đã xuất bản quyển này. Hầu hết các người con hiếu thảo là nam giới báo hiếu cho mẹ già. Các câu chuyện được kể lại xảy ra từ thời Thuấn Đế đến đời ông.
24 tấm gương:
Ngu Thuấn (虞舜): hiếu cảm động trời Lưu Hằng (刘恆, tức Hán Văn Đế): người con nếm thuốc Tăng Sâm (曾参): mẹ cắn ngón tay, tim con đau xót Mẫn Tổn (闵损): nghe lời mẹ với quần áo đơn giản Trọng Do (仲由): vác gạo nuôi cha mẹ Đổng Vĩnh (董永): bán thân chôn cha Đàm Tử (郯子): cho cha mẹ bú sữa hươu Giang Cách (江革): làm thuê nuôi mẹ Lục Tích (陆绩): giấu quýt cho mẹ Đường phu nhân: (唐夫人) cho mẹ chồng bú sữa Ngô Mãnh (吳猛): cho muỗi hút máu Vương Tường (王祥): nằm trên băng chờ cá chép Quách Cự (郭巨): chôn con cho mẹ Dương Hương (杨香): giết hổ cứu cha Châu Thọ Xương (朱寿昌): bỏ chức quan tìm mẹ Dữu Kiềm Lâu (庾黔娄): nếm phân lo âu Lão Lai tử (老莱子): đùa giỡn làm vui cha mẹ Thái Thuận (蔡顺): nhặt dâu cho mẹ Hoàng Hương (黄香): quạt gối ấm chăn Khương Thi (姜诗): suối chảy cá nhảy Vương Bầu (王裒): nghe sấm, khóc mộ Đinh Lan (丁兰): khắc gỗ thờ cha mẹ Mạnh Tông (孟宗): khóc đến khi măng mọc Hoàng Đình Kiên (黄庭坚): rửa sạch cái bô đi tiểu của mẹ